Bật một bản nhạc cổ điển lên và bắt đầu viết, thả hồn vào những ký ức mơ hồ về những kiếp sống đã trải qua. Đôi khi cũng tự nghi ngờ bản thân liệu mình có đang bị kìm hãm trong 1 cái ego tâm linh nào đó không? Cũng có thể lắm chứ!
Nhưng ý tưởng đã từng là một phù thuỷ khiến mình cảm thấy khá phấn khích và thú vị. Lẩn trốn, phép thuật và xinh đẹp… Có kiếp sống giúp người, chữa lành, cũng có kiếp sống đầy hận thù và những ma thuật hắc ám…

Thế kỷ 21, khi toàn bộ năng lượng phép thuật đã bị khoá lại, phép thuật không còn dễ thi triển như trước đây nữa. Nhưng linh hồn thông thái và đầy mưu mẹo này vẫn có cách vượt qua phong ấn. Úm ba la! Tạo ra cho ta một ấn chú khoá năng lượng của nó lại. Mình hay đùa như vậy mỗi khi cảm thấy bị ai đó truyền năng lượng tiêu cực đến và mình cảm thấy được an toàn.
Thời xa xưa, khi phù thuỷ bị bắt và thêu sống, phải lẩn trốn, nỗi sợ nguyên thuỷ với bất cứ phù thuỷ nào dù có trải qua các kiếp sống với thân phận khác đi nữa. Thú thật, đã có thời gian mình chạy trốn khỏi tiềm năng của bản thân, mình sợ cảm giác mình có thể đọc được năng lượng của người khác và trở nên thái quá. Mình sợ khi phải chạm mặt những linh hồn không thuộc về trái đất. Mình sợ cả chính mình nữa.
Không biết chừng nào mình mới ngừng chạy trốn
Hữu. The Wizard